Chủ Nhật, 4 tháng 6, 2017

2 cô bạn

Bắt đầu câu chuyện...
Tháng 4 với cái nắng "nóng nảy" hơn 35° tôi rời khỏi thành phố Hồ Chí Minh để tìm một câu chuyện để mở đầu blog nhỏ của mình. Tôi đi xuôi xuống gần trăm cây số tới vùng Đồng Nai. Tôi lang thang các vùng trái cây, gặp rất nhiều người nhiều việc nhưng chả mấy ấn tượng với tôi. 
Vài ngày sau tôi xách xe chạy "lè tè" trên đường gặp 2 cô bé chắc là sinh đôi tôi đoán vậy thôi, vì 2 cô gái mang 2 cái áo khoác đen, 2 nón bảo hiển con bọ màu đỏ, 2 cái mắt kính loại rẻ mà ai mua cũng dk và cả 2 cái khẩu trang tím lun đấy! Cô bé ngồi sau hình như cao hơn vì ngồi sau đầu cao hơn mỗ lần nói chuyện cô bé hay cúi đầu.
"Bữa nay có mày đi chung với tao vui vãi ra đi chung với con Hiền, con Lài chán lắm lun" bé ngồi sau nói khá to mà tôi cũng tò mò nên khá chăm chú cặp "song sinh" này
"Mày hân hạnh lắm mới được tao đi chung đó"
"Con này ngon" kèm theo vỗ bộp một cái vào nón bảo hiểm cô bạ
"Mày mún cạp đường không con kia"
"Tao ôm m cứng ngắc té chung méo sợ" kèm theo một tràng cười nghe lạ lắm
"Đệch...con chó" vỗ vỗ cái tay đang ôm mình"à tao nói này lát mày wa thăm bạn tao rồi thăm thằng nghĩa nghe"
"Tao sao cũng được, t cũng thăm ổng miết mà có gì đâu thăm bạn mày trước đi" bé ngồi sau la khá to ý *_*
Tạch...tạch...tạch...
Hình như xe 2 em ấy hết xăng kéo e chạy nhanh lắm rồi cũng dừng thế là có cơ hội làm wen dại gì không lại,( nói thật tính tôi khá kì lạ)
"Mày không đổ xăng à"
"Tao nói chuyện với mày quên đổ lun r"
"Á troiz dắt bộ đi chứ s"
Chắc tôi là cứu tinh hehe
"Xe sao vậy 2em"
"Dạ hết xăng chị ơi giúp e được không" bé ngồi sau nói lễ phép lắm mà tôi biết tỏng rồi nhé
"Ừ hai đứa dắt thêm chút đi chị chạy mua xăng cho " tôi thấy mình là thiên sứ
Vèo phát về
"Hú hú xăng nè" 
"Dạ e cảm ơn chị nha" 
"À 2 đứa đi đâu vậy"
"Tụi e đi thăm bạn với bạn trai nó" 
Kừkừkừ sau câu nói cô bạn bé kia cười tôi thấy ghê rợn lắm
"Bạn trai bệnh hả bé?"
"Đâu có đâu chị" 
"Vậy sao 2đứa đi thăm"
Lại tràng cười ghê rợn cô bé kia cũng khúc khích theo 'èo tôi nói gì sai à'
"Bạn e di nghĩa vụ quân sự tụi e đi thăm á"
"À giờ hai đứa vô đó lun hak?"
"Dạ"
"Cho chị đi chung được không?"
"Chị thăm ai? Ông sĩ quan bụng phệ trong đó cũng được á, mà ổng có vợ rồi"
Kkkkl nó lại cười kìa trời
"Không nhé chị đi cho biết thui chưa lần ào vô đó hết" cái này là thật tôi có đi ở Tây Ninh thui chứ ở đây thì chưa vậy cũng đâu phải nói dối
"Coi như bù chị tiền xăng hen" quá có lí
"Được, chị chạy theo em không lạc e hk chịu trách nhiệm"
"Ok"....
Theo như tôi biết thì nơi tôi sắp đến là Trại quân sự Long Giao thuộc huyện Cẩm Mỹ, chạy theo 2 đứa nó cũng bình thường gặp chợ mua ít trái cây gặp quán tạp hóa mua nước ngọt với ít bánh, hai đứa hình như xài cạn tiền mình hết rồi, tôi định mua ít bánh thì chúng bảo đủ rồi 'èo hai đứa tử tế đấy' 
Chạy vào đường nhỏ hơn thấy tội kinh khủng. Hai đứa chạy xe 50 mà cái dốc trời ạ phải gọi là sư tổ của dốc, nó y như cái cầu tuột trong công viên nước á nhưng là đường dài cả hơn trăm mét leo lên xe tôi chả sao nhưng còn 2 đứa thật như đi xe bò,2 đứa cườ i thật nói sao nhỉ giọng cười vẫn vậy nhưng tôi thấy nó thật đẹp, chứng minh cho điều ấy tôi đã cười theo suốt quãng đường đi
"Tuột" xuống rồi "trèo" lên cũng ra khỏi con đường huyền thoại mất gần 40' đó trời 
Còn phải chạy gần 2cây số mới gặp cái trại quân sự ôi mừng hú vía hahaha
Tới cổng bé B(ngồi sau ý) có nói tôi rồi phải xuống xe dắt bộ tháo khẩu trang mắt kính ra e ấy bảo "phơi sắc đẹp cho mấy anh nhìn" dắt vào nhận vé cũng mất khá time đứng với e B đợi e D tại e ấy để xe chỗ xa hơn 2chị em tâm sự
"E quen bạn trai mới có một tháng mà vô thăm chị tưởng hai đứa phải quen cả năm ý"
"E với a ấy quen nhau sau 2ngày nói chuyện"
"2 ngày là có tình cảm á" trời trời tình yêu bây giờ có cần nhanh vậy không
"Không, hihi e quen anh ấy không chút tình cảm"
"Vậy sao quen?" tôi hơi lớn tiếng tôi có chút suy nghĩ xấu về B 'có phải quá dễ dãi không'
"Thích quen thì quen thui chị nhưng chị có biết một câu này không"
B nhìn tôi ánh mắt lạ lắm đôi mắt mà cái tuổi 17 không nên có "đôi mắt thẩm thấu" tôi nói vậy vì hình như e ấy nhìn thấu được tôi cô gái đã 23t  tôi chỉ biết lắc đầu nghe B nói
"Con gái càng yêu càng sâu, con trai càng yêu càng nhạt" e không nhìn tôi nữa mà nhìn một đông người như nhìn ai đó hoặc chẳng ai cả
D đến và B lại trở về với nụ cười man rợ của mình như cô gái mới nảy tôi đã tự tưởng tượng ra 'giới trẻ bây giờ khó hiểu thật các bạn ạ' 
Giờ mới thấy trời ạ cả ngàn người chứ chả ít đâu bốn phía cây cao cổ thụ dưới gốc cây bộ đội trải chiếu, trãi áo mưa...cho người thân ngồi ôi trời trước đây tôi có đi ở Tây Ninh ít người à chắc được 1/3 dân số nơi này không bon chen như chợ nhưng cũng không nghiêm trang quy cũ như ở Tây Ninh 
B dắt tôi và D đi rồi rẻ e chỉ bạn trai e ngồi kia với mẹ và anh trai. À cách chúng tôi chừng 3 mét bạn trai B hơi nhỏ con thì phải bộ đồ bộ đội mun gấp đôi người lun rồi nên nhìn hơi lượm thượm èo cái mặt tôi thấy không đàng hoàng sao sao ý, nghĩ vậy thui chứ cũng biết im lặng nhìn B cũng được cao hơi ốm da ngăm ngũ quan không đến nổi vài cục mụn dậy thì nhưng D khoe B học khá đấy haizzz sao lại...
3chúng tôi không lại đó mà đi ngược lại qua bạn D trước tôi để ý bạn trai kia thấy nhưng cái mặt hừ khó chịu gì vậy...
Qua thăm bạn tên LM Trí nói tên cho đội trưởng 
"Trí Két" cười cười két là biết nói nhìu rồi
Quà thăm đa phần cho bạn này B nó bạn trai có đồ nhà hết rồi mình đem nước thôi ít bánh là ok
Thăm nửa tiếng chúng tôi qua kia 
"Đi đâu vậy?" bạn trai hỏi
"E đi thăm bạn bên kia kìa đi chung zs D nên qua kia"
"Qua kia chơi đi ở đây tui biết nói gì đâu"
Tôi thề là ngồi chưa nóng mông B có vẻ khá bất ngờ và giận
"Qua kia à" e ấy nói hụt hẫng lắm. Nếu là bạn bạn có cảm giác gì
"Ừ qua đi tui qua kia chơi rồi" gần đó có đám bạn bộ đội đang đánh ghita
B không nói gì và đi về bên kia

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét